Wenger bắt đầu phải học cách thắt lưng buộc bụng theo yêu cầu của BLĐ để trông đợi vào một tương lai huy hoàng hơn với SVĐ mới Emirates. Các fan Arsenal từ chỗ hạnh phúc chứng kiến hàng loạt ngôi sao lũ lượt đổ về Bắc London mỗi mùa hè, dần phải làm quen với việc thấp thỏm ngồi kỳ cạch gõ Google để tìm hiểu xem những Denilson, Nicklas Bendtner, Marouane Chamakh là ai.
Không phủ nhận, vẫn có lác đác những tân binh đắt giá được Wenger đem về trong giai đoạn này như Samir Nasri và Andrei Arshavin, hai cầu thủ có tổng giá chuyển nhượng là 40 triệu bảng. Chưa hết, Thomas Vermaelen cũng không hề rẻ. Nhưng còn Sebastien Squillaci là ai? Và anh được đem về để làm gì? Có lẽ chính Wenger cũng không trả lời nổi khi chỉ cho anh ra sân 23 lần suốt 3 mùa bóng.
Nguyên nhân chính cho sự thay đổi chiến lược chuyển nhượng 180 độ này của Wenger, như đã trình bày, là để phục vụ kế hoạch xây sân Emirates. Nhưng còn một lý do rất quan trọng ít được đề cập đến, đó là sự chia tay của phó chủ tịch David Dein, người có mạng lưới quan hệ vô cùng sâu rộng với giới đại diện cầu thủ, đủ khả năng giúp Pháo thủ làm mưa làm gió trên TTCN.
Chính Wenger từng thừa nhận: “Dein làm những công việc xấu xa ở hậu trường thay tôi”. Quý ông nước Pháp không phải và không bao giờ là người có thể đóng vai xấu, điều đó làm ông trở nên ngày càng lỗi thời trong bóng đá hiện đại đầy mưu ma chước quỷ. Có lẽ bây giờ, giữa muôn trùng tiếng la ó và phản đối, Giáo sư lại càng thêm nhớ người cộng sự ăn ý ngày nào.